Thursday, September 10, 2015

[DCT] HUFI Confession No.15348

dct-hufi-confession-no15348

#‎15348‬
Cuộc sống của e rất ít bạn, vì xã hội này vẫn chưa chấp nhận được e, vì e là gay, những người xung quanh e họ xa lánh e, bỏ mặc e, mỗi ngày vẫn diễn ra như mọi ngày, lặng lẽ và buồn với bao cảm xúc dằn xé. E quen a trên facebook đc 3 tháng, e và a nc với nhau rất thân. Dường như từ lâu a đã trở thành chỗ dựa tinh thần của e. a là lý do để e mỉm cười mỗi sáng mai thức dậy. Rồi một ngày a nói muốn gặp e, trong lòng e mang nhiều nỗi sợ hãi, e chưa sẵn sàng gặp a, nhưng rồi e cũng đồng ý. Đến chỗ hẹn, e trốn vào một góc và nhìn thấy a, a gọi cho e và đưa mắt tìm kiếm e. Rồi e bước ra và vẫy a lại. có lẽ a sẽ sock lắm vì e bị khuyết tật đôi chân, và càng tồi tệ hơn khi a biết e ko nói được.. e viết mẩu giấu nhỏ cho a.. "a thất vọng về e lắm đúng k?" a ko nói gì chỉ ôm e vào lòng rồi khóc, chiều hôm đó trời mưa rất to.. a thương e và a luôn cho e những điều tốt đẹp nhất, a chấp nhận những khuyết điểm của e, có những buổi gặp gỡ rất vui với a, e dần cảm nhận dc sự ấm áp nơi a, ở bên a e thấy bình yên và trong e a đặc biệt lắm, nhưng rồi vào ngày định mệnh ấy..e đến trường đón a, trong lúc qua đường vì mải đưa mắt về phía e mà a đã bị xe tông, nhìn a nằm trên đường với một vũng máu lớn tim e như thắt lại e muốn gào thét thật lớn, đau đớn cố với tay tới phía a.. a đã từng hứa sẽ ko rời xa e mà.. tại sao giờ a bỏ e đi như vậy chứ..! em yêu anh.. e biết a có nhiều lựa chọn.. cảm ơn a đã chọn e.. có lẽ đến suốt cuộc đời này, e sẽ chẳng thể yêu thêm một ai nữa..


No comments:

Post a Comment