5285#
"Sự vô tình sẽ khiến chúng ta là định mệnh của nhau suốt đời... Thời gian hàng ngày vẫn trôi đi mà không thể lấy lại được. Cuộc sống vẫn cứ diễn ra kể cả khi chúng ta dừng chân ngồi nghỉ. Sẽ có vài người hỏi thăm ngay lúc đó nhưng rồi nếu bạn ngồi quá lâu thì sẽ chẳng còn ai có thời gian để quan tâm lý do tại sao bạn ngồi lâu như vậy nữa. Hãy nên nhớ rằng: Chuyện tình cảm đôi khi chúng ta không thể biết trước được, chúng ta hoàn toàn không thể biết chuyện gì sẽ sảy ra, đôi khi người thích hợp có thể lại không thể thích hợp. Đôi khi, có những người mà chúng ta cảm nhận rằng không thể hòa hợp thì lại là người đi với ta lâu nhất. Bạn đã gặp một người, bạn yêu cô ấy nhiều hơn chính bản thân mình. Nhưng rồi, cô ấy bỏ ta mà đi. Tiếp tục cuộc hành trình, bạn gặp được một người khác, cô ấy yêu bạn nhiều hơn bạn yêu cô ta. Thế là bạn bỏ cô ta mà ra đi. Sau cùng, bạn gặp được một người mà cả hai cùng yêu thương, đến lúc này bạn phát hiện ra rằng, tình yêu là một quá trình tìm kiếm, mà đôi khi người xa tận chân trời lại gần ngay trước mặt. Sẽ là rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại thì một cánh cửa khác sẽ lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình. Hãy nghỉ chân khi mệt mỏi, nhưng bạn nên nhớ rằng: Nghỉ chân quá lâu sẽ khiến bạn vô tình đánh mất đi hạnh phúc ở phía trước.
No comments:
Post a Comment