1.
có một cái clip xôn xao trên mạng, vụ cô gái cởi trần truồng vừa đi vừa khóc giữa Sài Gòn, trong clip có một anh nọ chạy xe máy theo, cầm một chiếc áo bắt cô mặc vào, cô không chịu mặc áo và luôn miệng gào khóc “chồng em nó bỏ em rồi”, anh nọ vừa nhẫn nại vừa kiên quyết bắt cô mặc áo vào, luôn miệng nói, “biết rồi, mặc áo vô đi”. Rất ít ai nói về người đàn ông này, đó là một người đàn ông lực lưỡng, trông bình dân và giản dị, một người vô danh trên mạng với cách thể hiện tinh thần đồng loại rất Sài Gòn, hào sảng và ấm áp.
2.
từ chuyện cái clip vượt rào như chiếm bắc bộ phủ ở CV nước Hồ Tây, giờ lại nảy ra cuộc chiến vùng miền, và tôi tự hỏi, các bạn cãi nhau năm này qua tháng nọ, để làm gì? chúng ta là đồng bào mà, chẳng phải người SG bây giờ cũng là người HN ngày nào sao?. Các bạn so sánh SG - HN không nhằm mục đích ca ngợi người SG, mà chỉ đơn giản muốn dìm hàng người HN, nếu đúng người Sài Gòn, như người đàn ông trong clip tôi kể trên, tôi tin anh chẳng mấy khi lên mạng, và nếu có, chắc anh cũng chẳng xúm vào chửi thằng chồng bội bạc hay bọn đàn ông thô lỗ trong clip Hồ Tây, và chắc hắn anh chẳng bao so sánh SG – HN. Khi thấy một cô gái trần truồng đi ngoài phố, không cần biết cô gái ấy là ai, đến từ đâu, anh biết mình phải làm gì, rất đơn giản và thiết thực, và rất đỗi con người.
3.
các bạn hay hỏi rằng, tại sao Sài Gòn là đất của dân nhập cư, mà sự hảo sảng và tình nghĩa của nó có thể chi phối mọi người, ai đến SG rồi cũng ít nhiều thay đổi, có cái nhìn phóng khoáng hơn và biết cách để “sống” hơn, họ biết cách cho đi nhiều hơn, bớt toan tính và mưu cầu hơn, và cái họ nhận được cũng nhiều hơn. Câu trả lời có lẽ là vì dân Sài Gòn không dành nhiều thời gian để ghét người khác, họ không thần tượng lòng tốt và ghét cái xấu, không có nhiều ranh giới tốt –xấu đối với người Sài Gòn. Chỉ có được và hổng được, được nghĩa là được, là tốt, là ô kê, còn hổng được thì thôi, hổng sao. Chính cái quan niệm đơn giản này nên người SG không coi việc gì là tốt, giúp người khác là chuyện phải làm, mà không giúp thì coi hổng được, vậy thôi.
4.
(nhơn tiện, là một người viết về Sài Gòn, về những câu chuyện tích cực ở Sài Gòn, tôi cực kỳ bài kích những từ như “lòng tốt”, “người tốt việc tốt”, “tấm gương tốt”… xin đừng nói mấy chữ đó, nó tầm thường hóa người Sài Gòn, bởi người Sài Gòn họ coi chuyện đó là bình thường, là chuyện nhỏ, thậm chí họ chẳng nhớ, hoặc giả họ kể chung với mấy chuyện khác, như chuyện thằng con mới có bồ hay chuyện bà vợ đánh con dê đầu đuôi cả sáu đài từ đầu năm tới giờ mà chưa vô lần nào, vậy thôi)
5.
có câu này hay, sự giận dữ giống như mình uống thuốc độc mà mong kẻ khác chết. Quá hay, chửi người khác không làm mình tốt hơn hay vui hơn, chê Hà Nội không làm Sài Gòn đẹp hơn, Sài Gòn là Sài Gòn, là bạn là tôi, là mọi người, không phải ai và cũng không so sánh với ai hết. Quay lại người đàn ông trong clip mà tôi nói ở mục 1, anh chẳng phải người tốt, chắc chắn anh không nghĩ mình tốt, và anh cũng chẳng phê phán ai là người xấu, anh chỉ đơn giản làm việc mà anh thấy cần làm. Chúng ta cũng nên như vậy, thay vì ào ào lên mạng đả kích người khác, hãy làm cho chính mình thoải mái, hào sảng, yêu thương và ấm áp hơn, vậy là được rồi
Bài và Ảnh: Đàm Hà Phú
Title :
Sài Gòn, không so sánh!
Description : 1. có một cái clip xôn xao trên mạng, vụ cô gái cởi trần truồng vừa đi vừa khóc giữa Sài Gòn, trong clip có một anh nọ chạy xe máy t...
Rating :
5