Saturday, September 5, 2015

[UTE] 15_1551


#15_1551
"Kì học hè ngắn ngủi _ Cơn gió cuối Đông" Có lẽ trước đó Nhóc buồn nhiều nên bây giờ bên ngoài sao nó tươi vui thế. Nó chơi games (con gái mà đánh Liên Minh). Rồi vô tình nó biết anh. Nó chọc anh cười, nhìn nụ cười của anh nó vui đến lạ. Rồi nó bắt đầu thích nhắn SMS. Nhóc cảm nắng anh lúc nào không hay, có lẽ là lúc anh nói rằng ở cạnh nó anh thấy rất thoải mái. Nó vui lắm! Nhưng nó sợ, sợ cái gì đến quá nhanh sẽ rất mong manh. Nó sợ đau thêm lần nữa! Với anh, một là có tất cả, hai sẽ không là gì. Anh không nói nhưng nó biết chắc thế. Nó suy nghĩ, âu lo và cứ âu lo... Anh đột nhiên im lặng. Nó không chịu được cảm giác ấy nhưng biết không thể nào đến được với anh. Anh và Nhóc không là của nhau! Nó chọc anh điên chứ không phải chọc anh cười nữa. Nó phải vậy để trả lại cuộc sống vốn có của nhau. Kết quả như nó nghĩ. Nhưng sao mà đau thế! Không biết bao giờ tim nó mới thôi thổn thức khi nghĩ về anh?! Chỉ là cảm, nắng của Sài Gòn hay Gió cuối Đông...

No comments:

Post a Comment